Thưa quốc dân đồng bào !
Lời phát động Phong trào Con đường Việt Nam và Lời kêu gọi Chấn hưng Việt Nam vì hòa bình thế giới đang được tích cực hưởng ứng vì những gì mà Phong trào và Hiến chương hướng đến không chỉ là một điểm chung của tất cả người dân Việt Nam chúng ta mà còn là một giá trị phổ quát của nhân loại. Quyền con người không chỉ là quyền lợi của tất cả mọi người mà còn là căn nguyên của tất cả mọi vấn đề kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội đã gây tác hại cho chúng ta lâu nay. Và sự tôn trọng các quyền này cũng là nguồn gốc tạo nên dân chủ cho công dân, công bằng cho xã hội, thịnh vượng cho người dân và văn minh cho quốc gia dân tộc.
Không có lúc nào tốt hơn lúc này, không có cách nào tốt hơn cách này để chúng ta giành lại quyền con người của mình đã bị cường quyền tước đoạt nghiêm trọng bao lâu nay. Nếu chúng ta không cùng nhau và quyết liệt đấu tranh để có được tự do, nhân phẩm và thịnh vượng cho mình thì sẽ mãi là những người lệ thuộc, bị trị bất chấp mọi nỗ lực mang đến sự tốt đẹp cho chúng ta từ những người khác, cho dù đó là những lãnh đạo tốt ở bộ máy nhà nước hay cả cộng đồng quốc tế đi nữa. Chúng ta phải tự quyết định vận mệnh của mình thì chúng ta mới thực sự là những người làm chủ đất nước. Chỉ khi đó cuộc sống của chúng ta mới tốt đẹp, tương lai con cháu của chúng ta mới xán lạn và nhờ vậy mà tiền đồ đất nước mới ngẩng mặt lên được mà thôi.
Chúng ta không cần bạo lực, không cần sức mạnh cơ bắp và vũ khí cho cuộc đấu tranh này. Điều duy nhất chúng ta cần là sự TỰ TIN sử dụng tất cả các quyền con người vốn thuộc về chúng ta để tự do bày tỏ ý kiến, nguyện vọng, yêu cầu của mình; tự do hội họp, biểu tình và tự do gia nhập hội, nhóm công đoàn hay thành lập bất kì hội, đoàn nào để thúc đẩy và bảo vệ quyền lợi của chúng ta mà không phải đợi ai cho phép cả. Hãy nhớ rằng trong một Nhà nước pháp quyền thì không ai hay tổ chức nào được quyền cho phép các quyền này cho ai cả. Chúng ta phải đòi hỏi đến cùng khi bị thiếu vắng các quyền này và phản ứng quyết liệt khi chúng bị xâm phạm. Sự xâm phạm đó chính là cường quyền mà phương pháp và sức mạnh duy nhất của nó là tạo ra nỗi SỢ HÃI để lấy mất đi sự tự tin của chúng ta. Nhưng chỉ cần chúng ta hiểu biết thì nỗi sợ hãi này sẽ tan biến cùng với sự tự động tan rã nhanh chóng của cường quyền mà không có bất kì sức mạnh nào có thể chống đỡ được cho nó cả. Đó là lúc tự tin thay chỗ sợ hãi. Mà sự hiểu biết này thực ra rất đơn giản: Nhà nước Việt Nam đã được Hiến định là nhà nước pháp quyền và đã cam kết long trọng tại hai Công ước Quốc tế là phải bảo vệ cho người dân Việt Nam thực hiện đầy đủ, trọn vẹn tất cả các quyền con người đã được quy định bởi Tuyên ngôn toàn thế giới về quyền con người của Liên Hợp Quốc và được áp dụng như nhau cho tất cả mọi quốc gia thành viên của Liên Hợp Quốc. Theo những nguyên tắc như vậy thì người dân Việt Nam có quyền sử dụng ngay tất cả các quyền con người đã được Hiến định thành các quyền công dân trong Hiến pháp hiện hành mà không cần chờ luật hay bộ luật nào cho phép cả.
Một khi những nguyên tắc này được thực thi thì cường quyền sẽ không còn đất sống nên nó đã lạm quyền – xâm phạm cả Pháp luật Việt Nam lẫn quốc tế – để bắt tù tội những người dám tự tin sử dụng quyền con người của họ. Nhưng không có nhà tù nào có thể nhốt hết chúng ta ngoại trừ duy nhất sự sợ hãi của chính chúng ta mới có thể giam hãm được tất cả chúng ta trong sự yếu hèn và khổ nhục. Những ngày tù của hôm nay sẽ là vinh quang của ngày mai đang đến rất gần. Nhà tù không có gì ghê gớm cả, đó là nơi rất hữu hiệu để chúng ta rèn luyện bản lĩnh và xây dựng uy tín của mình để phá bỏ cường quyền.
Đứng thẳng người giữa phiên tòa phúc thẩm, khi được khéo léo gợi ý nếu nhận tội “lật đổ chính quyền nhân dân” thì sẽ được giảm bớt bản án 16 năm mà phiên tòa sơ thẩm đã dành cho Trần Huỳnh Duy Thức, anh đã nói rằng: “Tôi không có tội lật đổ chính quyền gì cả. Tôi chỉ chống lại cường quyền và tôi sẽ còn chống nó đến khi tôi còn thấy nó.”
Đúng, chúng ta không cần chống hay lật đổ chính quyền nào cả vì nếu không triệt tiêu tận gốc căn nguyên của cường quyền thì mọi sự thay đổi chỉ là “bình mới rượu cũ” cho dù có hàng trăm đảng phái chính trị hoạt động đi nữa. Đó là những gì đã vẫn diễn ra ở nhiều nước châu Phi nghèo đói và lạc hậu. Mà chúng ta cần phải thay đổi chính mình, đấu tranh vì quyền con người, tự do và nhân phẩm cho chính mình chứ không phải vì bất kì chủ thuyết tư tưởng chủ nghĩa nào của bất kì ai cả. Đó là cuộc cách mạng suy tưởng giúp chúng ta thay đổi đúng đắn nhận thức của mình để ý thức được quyền của một con người tự do và quyền của một người làm chủ đất nước của chúng ta. Khi đó chúng ta sẽ tự tin sử dụng các quyền này – tức quyền con người – của mình. Và khi đó sự sợ hãi sẽ bị xua tan nên cường quyền sẽ không còn chỗ mà tồn tại. Sau đó chúng ta sẽ chứng kiến ngay những thay đổi thần kì như phép màu trong cuộc sống hiện tại của mình và tương lai con cháu.
Hỡi Công dân Việt Nam!
Phong trào Con đường Việt Nam sẽ đồng hành cùng với mọi người dân Việt Nam để đến được một ngày như thế. Con đường đó có thể sẽ phải đi qua những ngày tháng tù đày ngắn ngủi, phải đi đến tận Tòa án Công lý Quốc tế để bảo vệ pháp lý và chính nghĩa cho chúng ta, có phải đối mặt với bao nhiêu thử thách gian nan đi nữa thì chúng ta sẽ vẫn nhanh chóng về đích: đất nước Việt Nam sẽ dân chủ, người dân Việt Nam sẽ thịnh vượng và dân tộc Việt Nam sẽ ngẩng cao đầu vì nền văn minh Lạc Hồng và sự đóng góp của chúng ta cho hòa bình của nhân loại.
Chỉ cần nói lên nguyện vọng, đưa ra yêu cầu của chúng ta thì Phong trào Con đường Việt Nam sẽ kết tinh điều này thành ý chí của nhân dân chúng ta bằng bản Hiến chương Chấn hưng Việt Nam vì hòa bình thế giới. Rồi chúng ta sẽ cùng nhau lên tiếng mạnh mẽ đòi hỏi nhà nước phải thực hiện ý chí này của chúng ta để biến nó thành một mệnh lệnh thiêng liêng của đất nước.
Rất mong nhận được sự hưởng ứng và ủng hộ tiếp theo của nhân dân.
Trân trọng kính chào.
Phong trào Con đường Việt Nam
Đã công bố ngày: 15/06/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét